Khác biệt trong dạy con của người giàu

“Cho con sự giáo dục tốt nhất thì chúng có thể sống cả đời an nhàn mà không cần lo về tiền bạc”, Nick, thành danh từ khu ổ chuột, nói.

Tháng trước một blogger nổi tiếng của Nhật Bản đã làm một video so sánh khoảng cách giàu nghèo tại đất nước này. Cô ghi hình tại hai địa điểm, một là Azabu Juban – một trong những khu vực giàu có nhất Nhật Bản và Shoumachi – một khu ổ chuột.

Tại Azabu Juban, nhà cửa chủ yếu là các biệt thự sang trọng với nhiều người nước ngoài sinh sống. Hầu hết các trường học ở đây đều có yếu tố quốc tế với mức học phí rất cao. Giới thượng lưu tại đây thường đưa con đi đánh tennis hoặc chơi bóng đá mỗi khi rảnh rỗi.

Ở khu ổ chuột Shoumachi, nữ blogger phát hiện trên đường phố rất ít trẻ em và thanh niên, đa phần là người già sống trong những căn nhà tối tăm và ngập rác. Các bậc phụ huynh ở đây cũng hiếm khi thấy đi cùng con cái. “Họ thường đến các sòng bạc nhỏ hoặc hội mạt chược quen thuộc để giải trí”, nữ blogger cho hay.

Khi có đủ trải nghiệm tại hai nơi khác biệt, nữ blogger nhận ra rằng, để nuôi dưỡng một đứa trẻ trở thành tinh hoa, yếu tố gia đình vô cùng quan trọng. “Nhiều người sinh ra trong các gia đình nghèo thì có tầm nhìn, suy nghĩ không thể so sánh với những gia đình giàu có”.

Nhà văn Trung Quốc nổi tiếng Cách Thập Tam từng viết về cuộc sống của một gia đình tại Thượng Hải.

Có một lần, một người bạn nói với cô: “Tôi bây giờ không thể mắng hay đánh con được”. Người này giải thích: “Bởi con tôi lớn lên từ sữa nhập khẩu đắt đỏ, học tiếng Anh một thầy một trò ở trường nổi tiếng, piano chơi xuất sắc. Vào các kỳ nghỉ tôi phải chi rất nhiều tiền để con được tham gia các trại hè quốc tế, nơi bọn trẻ được chơi những môn thể thao quý tộc như chèo thuyền và lặn”.

“Nếu mắng con một câu giống như tôi phủ nhận việc đầu tư cho giáo dục, một cú đánh giống như tôi tự gây thiệt hại cho chi phí đầu tư của chính mình”, người bạn nói.